KHÁI NIỆM THỂ DỤC

14 Tháng Bảy 20166:45 CH(Xem: 37841)

 

 KHÁI NIỆM THỂ DỤC

 -Dr. VŨ ĐỨC Âu Vĩnh Hiền, N.D.

 

    Thể dục là môn huấn luyện thân thể bằng phương pháp vận  động thể chất, để giúp cho thân thể con người được khỏe mạnh.Về phương diện thể chất, vận động thân thể được hiểu như một hình thái hoạt  động của bắp  thịt, để vượt qua một đối lực đang tác động lên nó. Vận động thân thể thường ở vào hai trạng thái căn bản như động luyện và tĩnh luyện:

1-Động Luyện (Dynamic hay Isotonic Exercise) là loại vận động cụ thể, có liên hệ đến sự chuyển  động của bắp thịt, trong thân thể, để sinh ra một lực đề kháng chống lại một đối lực trực tiếp, hoặc gián tiếp đang tác động lên bắp thịt (võ học đông phương gọi là ngoại công).

2-Tĩnh Luyện (Static hay Isometric Exercise) làloại vận động có liên hệ đến sự  phối hợp ngầm của sức mạnh ý chí, để kích thích tính đàn hồi, và cương cường ở bên trong thân  thể, nhằm sinh ra một lực đề kháng để chống lại một đối lực trực tiếp hay gián tiếp đang tác động lên  bắp thịt, trong khi mặt ngoài của thân thể vẫn ở tình trạng bất động. Thí dụ như : sự gồng cứng  của bắp thịt  tay, và sự căng cứng các bắp thịt vùng bụng, trong khi thân thể bất động (võ học đông phương gọi là nội công).

      Qua sự vận động thân thể, cấu trúc cơ thể sẽ được lành mạnh hơn. Thí dụ như : bắp thịt và gân với toàn bộ xương sẽ được vững  mạnh, và rắn  chắc hơn. Quả tim và các mạch  máu, cùng với hệ thống tuần hoàn sẽ được  điều hòa tốt hơn, để mang máu  đỏ nuôi các tế  bào trong cơ thể. Phổi cùng hệ thống hô hấp sẽ được nâng cao, để mang dưỡng khí vào khắp cơ thể. Tất cả là mục tiêu chính yếu của thể dục thể thao.

     Từ thời sơ khai, thể dục dưỡng sinh được bắt nguồn từ ý niệm của bậc cha mẹ để dạy con trẻ biết cách ngồi, bò, lăn, lộn, đi, đứng, chạy, nhảy, đá, ném, …Vì những năng khiếu sơ đẳng này là nhu cầu thiết yếu trong việc tìm kiếm thực phẩm sinh tồn hàng ngày của con người sơ khai. Mãi đến thời cổ xưa, những người trai trẻ được huấn luyện thể lực như: chạy, nhảy, ném tạ, cung tiễn, thuật cởi ngựa,… để trở thành dũng sĩ có khả năng bảo vệ đồng đội, chống thú dữ và các bộ lạc khác.

     Ngày xưa, Hy Lạp và La Mã đã áp dụng thể dục vào việc huấn luyện quân đội như: đấu võ, đấu bóng, thi cử tạ, thi đua xe chiến mã, …Vào thế kỷ thứ 5 sau Thiên chúa, sau khi đế quốc La Mã suy tàn, môn thể dục đã mất dần sự chú ý của đại đa số quần chúng.

     Vào thế kỷ 15 & 16, thể dục được áp dụng vào chương trình giáo dục phổ thông tại học đường, do Ông Vittorino Da Feltre, người Ý sáng kiến phát khởi tại Mantua, vào 1423. Từ 1750-1850, các nước Âu Châu đã phát triển một số trường thể dục kiểu mẫu.

     Tại Hoa kỳ, các trường học thường  giúp học sinh có dịp tham gia vào các sinh hoạt vui chơi thể dục thể thao,  với các môn  có tính căn bản như : cá nhân, toàn đội, và nhịp điệu. Các môn cá nhân như : bơi lội, đi bộ nhẹ, chạy bộ, quyền  thuật, đấu  vật,… Các môn toàn đội có nhiều người cùng chơi chung như : bóng rổ, túc cầu, bóng chuyền, dã cầu, … Các môn có nhịp điệu như: khiêu vũ, thể dục thẩm mỹ, cử động trình diễn, thuật diễn hành, …Mặc dù có nhiều bộ môn khác nhau, nhưng chúng ta nên tập trung vào 3 loại vận động căn bản thiết yếu cho sức khỏe thân thể: -Vận động với sức dưỡng khí, -Vận động thư giãn gân thịt,  và -Vận động luyện tập sức mạnh./.

  -Dr. VŨ ĐỨC Âu Vĩnh Hiền, N.D.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn